Nếu có sự thông cảm và thấu hiểu cội nguồn nhu cầu vật chất và sự ổn định của người Việt thì em nghĩ có thể đối đáp dễ hơn, thậm chí educate ngược lại ngừoi chất vấn mình (nếu có đủ tâm huyết và sức lực) thực sự nước mình quá nghèo chị ạ, đi lên từ nghèo khó, trauma về một thời đói khổ vẫn khắc hằn lên tâm trí ngừoi dân 40 năm sau và truyền lại cho con cái trong vô thức
Cảm ơn bạn đã viết ra đầy đủ những suy nghĩ của mình. Khi mình rời Việt Nam để ra đi lúc ngoài 40t cũng là lúc chủ nghĩa vật chất và sự tôn thờ vật chất của những người xung quanh đã đè bẹp mình, khiến mình chỉ thở thôi cũng đã đủ mệt mỏi rồi chứ đừng nghĩ tới chuyện sống theo cách của mình ❤️❤️❤️❤️❤️
Em cảm ơn chị nhiều lắm vì bài viết. Cảm giác hiểu được nhiều thứ về mình và đời sống trong câu chuyện của chị - vẫn là điều mà em rất trân trọng và tâm đắc mỗi lần đọc chữ của Khải Đơn. Em cảm ơn chị nhiều lắm, chúc chị iu nhiều sức khỏe ạ!
Bài viết hay quá ạ, làm em phải dừng lại rà soát một lượt tất cả hoạt động trong ngày của mình liệu có đang hướng đến sự tôn thờ vật chất ấy hay không.
Đọc tới mấy mẩu chuyện về những người đã đặt những câu hỏi "vô tri" cho chị, em thấy hầu như họ đều là người đã đạt được cái điều họ đem đi hỏi. Người đã mua xe mới đi hỏi người khác sao không mua xe. Người đã có hai căn nhà mới đi hỏi người khác bao giờ mua nhà. Em tự hỏi khi họ chưa có những điều ấy trong tay, liệu họ có "dám" hỏi người khác như vậy hay không. Dường như họ nói vậy để họ cảm nhận được mình đang đi trước một ai đó trên con đường thành công của họ. Đây cũng là một cái reminder hay cho bản thân em để hỏi han một cách tôn trọng và thấu hiểu đối phương hơn mỗi lần muốn kiếm cớ bắt chuyện một ai đó.
Hahaha =))) em nói chị mới để ý là họ hỏi khi họ đã đạt được điều đó, chị chỉ nghĩ được tới khúc là sự thôi thúc của chuẩn mực thành đạt khiến họ hỏi thôi. :))) Cảm ơn em :D
Nếu có sự thông cảm và thấu hiểu cội nguồn nhu cầu vật chất và sự ổn định của người Việt thì em nghĩ có thể đối đáp dễ hơn, thậm chí educate ngược lại ngừoi chất vấn mình (nếu có đủ tâm huyết và sức lực) thực sự nước mình quá nghèo chị ạ, đi lên từ nghèo khó, trauma về một thời đói khổ vẫn khắc hằn lên tâm trí ngừoi dân 40 năm sau và truyền lại cho con cái trong vô thức
Cám ơn bạn về những chia sẻ qua bài viết, vì nó quá đầy đủ những gì mình nghĩ về cuộc sống vật chất hiện nay.
Cảm ơn bạn đã viết ra đầy đủ những suy nghĩ của mình. Khi mình rời Việt Nam để ra đi lúc ngoài 40t cũng là lúc chủ nghĩa vật chất và sự tôn thờ vật chất của những người xung quanh đã đè bẹp mình, khiến mình chỉ thở thôi cũng đã đủ mệt mỏi rồi chứ đừng nghĩ tới chuyện sống theo cách của mình ❤️❤️❤️❤️❤️
Em cảm ơn chị nhiều lắm vì bài viết. Cảm giác hiểu được nhiều thứ về mình và đời sống trong câu chuyện của chị - vẫn là điều mà em rất trân trọng và tâm đắc mỗi lần đọc chữ của Khải Đơn. Em cảm ơn chị nhiều lắm, chúc chị iu nhiều sức khỏe ạ!
Hệ quy chiếu vẫn là tiền...ảo em ơi, bằng chứng là anh muốn mời hai ly cà phê mà không được
Anh ơi, em về SG mình cafe hén :D
Bài viết hay quá ạ, làm em phải dừng lại rà soát một lượt tất cả hoạt động trong ngày của mình liệu có đang hướng đến sự tôn thờ vật chất ấy hay không.
Đọc tới mấy mẩu chuyện về những người đã đặt những câu hỏi "vô tri" cho chị, em thấy hầu như họ đều là người đã đạt được cái điều họ đem đi hỏi. Người đã mua xe mới đi hỏi người khác sao không mua xe. Người đã có hai căn nhà mới đi hỏi người khác bao giờ mua nhà. Em tự hỏi khi họ chưa có những điều ấy trong tay, liệu họ có "dám" hỏi người khác như vậy hay không. Dường như họ nói vậy để họ cảm nhận được mình đang đi trước một ai đó trên con đường thành công của họ. Đây cũng là một cái reminder hay cho bản thân em để hỏi han một cách tôn trọng và thấu hiểu đối phương hơn mỗi lần muốn kiếm cớ bắt chuyện một ai đó.
Cảm ơn chị nhìu. Chúc chị một ngày như ý ak 💞
Hahaha =))) em nói chị mới để ý là họ hỏi khi họ đã đạt được điều đó, chị chỉ nghĩ được tới khúc là sự thôi thúc của chuẩn mực thành đạt khiến họ hỏi thôi. :))) Cảm ơn em :D