Lần nào đọc bài của chị em cũng thấy mình thổn thức. Không rõ nữa, không biết em thấy mình trong câu chuyện chị viết, hay em tiếc quãng thời gian mình rời bỏ chữ nghĩa, cũng quan sát, cũng chiêm nghiệm, cũng muốn viết ra nhưng tự cho mình cái quyền theo đuổi áo cơm nên vứt xó mọi trải nghiệm qua một bên. Riết rồi hèn nhát chẳng dám viết. Cảm ơn chị vì đã biên, biên thiệt nhiều.
Cảm ơn em Nguyệt. Thực ra chị chỉ biết viết thôi. Mỗi chúng ta sẽ có cách ghi lại cuộc sống trong tim mình theo thời gian và những hoàn cảnh khác nhau. Chúc em mùa xuân ấm áp nhé.
Lần nào đọc bài của chị em cũng thấy mình thổn thức. Không rõ nữa, không biết em thấy mình trong câu chuyện chị viết, hay em tiếc quãng thời gian mình rời bỏ chữ nghĩa, cũng quan sát, cũng chiêm nghiệm, cũng muốn viết ra nhưng tự cho mình cái quyền theo đuổi áo cơm nên vứt xó mọi trải nghiệm qua một bên. Riết rồi hèn nhát chẳng dám viết. Cảm ơn chị vì đã biên, biên thiệt nhiều.
Cảm ơn em Nguyệt. Thực ra chị chỉ biết viết thôi. Mỗi chúng ta sẽ có cách ghi lại cuộc sống trong tim mình theo thời gian và những hoàn cảnh khác nhau. Chúc em mùa xuân ấm áp nhé.
bài viết rất chạm chị ạ
Cảm ơn em đã chia sẻ với mình <3