Discussion about this post

User's avatar
Đào Lỗ's avatar

là một người khuyết tật (sốt bại liệt), em chưa từng dám tự nhìn bản thân mình trọn vẹn trong gương. né đi hình ảnh bản thân khi đi ngang qua những tấm kính. đôi khi vô tình nhìn thấy, em luôn tự nghĩ "Am I really that bad?". Em né tránh luôn những người khuyết tật giống mình. Từ chối bản thân là cách em chấp nhận bản thân hay sao? Người ta hay bảo em nghị lực, em thật chả thấy mình nghị lực mấy khi từ chối nhìn nhận bản thân, không dám đối diện với bản thân là cách mình vui sống.

Expand full comment
Phuong Phung's avatar

Trong những năm tháng từ lúc dậy thì đến những năm tháng tuổi 20 của mình, em cũng rất chật vật vì không hài lòng về bản thân mìn. Em cũng từng bị người nhà "góp ý" lúc khoảng 16 tuổi rằng nếu cứ để ngoại hình vậy thì làm sao có được công việc tốt, em đã nổi giận và tuyên bố em không cần công việc kiểu đó. Nhưng sau rồi em vẫn ám ảnh, ăn cũng sợ, mặc gì em cũng tưởng tượng ra người ta đang nhìn vào bắp tay và đùi mình. Mãi đến 30 tuổi, khi nhìn lại những bức ảnh cuả mình hồi trẻ hơn em mới nhận ra rằng cơ thể em không có vấn đề gì hết, hồi đó em thấy mình vẫn xấu, không đẹp bằng bạn nọ bạn kia nhưng giờ em thấy xinh ghê mà cứ tự chê mình, chả dám thoải mái sống và trải nghiệm hết mình. Em thấy hành trình gỡ những nỗi sợ ra đó với em cũng dài phết chị ạ, bây giờ em vẫn đang gỡ dần từng ngày :D Em cảm ơn chị Phương nhiều đã chia sẻ câu chuyện của chị ạ.

Expand full comment
2 more comments...

No posts