Rất biết ơn chị vẫn chọn viết, viết những bài chất lượng, và gắn bó với cuộc sống như vậy.
Khi đọc loạt sách của tác giả Yuval Noah Harari có đôi lúc em đã lo sợ cho tương lai và cho những công việc như hướng dẫn viên du lịch, giáo viên hay nghề viết lách…
Nhưng nhờ có những người còn đam mê và tập trung làm phần việc của mình thật tốt như Chị.
Em tin là AI không thể thay thế con người trong chiều sâu cảm xúc và kể truyện một cách hữu cơ như vậy được.
Em muốn cho Chị biết là em tập viết vì còn đam mê đọc những bài có chất lượng và có chiều sâu nghiên cứu như những bài Chị viết!
Em cũng nhận ra bản thân trong câu chuyện của chị. Gần đây thì em cũng cố gắng hạn chế lại cái hại của việc tiêu thụ nội dung nhanh, vô bổ bằng việc cứ cách ngày thì em lại đọc 1 bài báo (ko nhất thiết phải đọc hết), nhưng quan trọng là tự lựa chọn từ ngữ trong đó để mình học cách dùng, rồi viết lại thành 1 mạch ý tưởng hoàn chỉnh để ra được đoạn văn. Bước cuối em mới dùng AI để xem nó gợi ý cho mình câu cú nào hay hơn, hoặc phức tạp hơn là có khoảng trống lập luận nào khi mình liên kết các ý lại không. Đó là 1 trong những cách em áp dụng và cũng tới được 10 bài rồi để chống lại những gì mình sợ. Em tiện chia sẻ ở đây ạ ^^
I always appreciate the human imagination and journey in your writing - they rely on curiosity and uncertainty that AI can never experience. The world is better because of writers like you reminding us what human thinking is, and by extension what it means to be a human. Thank You!
Em vừa đọc xong quyển Nexus vài hôm trước.
Rất biết ơn chị vẫn chọn viết, viết những bài chất lượng, và gắn bó với cuộc sống như vậy.
Khi đọc loạt sách của tác giả Yuval Noah Harari có đôi lúc em đã lo sợ cho tương lai và cho những công việc như hướng dẫn viên du lịch, giáo viên hay nghề viết lách…
Nhưng nhờ có những người còn đam mê và tập trung làm phần việc của mình thật tốt như Chị.
Em tin là AI không thể thay thế con người trong chiều sâu cảm xúc và kể truyện một cách hữu cơ như vậy được.
Em muốn cho Chị biết là em tập viết vì còn đam mê đọc những bài có chất lượng và có chiều sâu nghiên cứu như những bài Chị viết!
Cám ơn Chị!
Em cũng nhận ra bản thân trong câu chuyện của chị. Gần đây thì em cũng cố gắng hạn chế lại cái hại của việc tiêu thụ nội dung nhanh, vô bổ bằng việc cứ cách ngày thì em lại đọc 1 bài báo (ko nhất thiết phải đọc hết), nhưng quan trọng là tự lựa chọn từ ngữ trong đó để mình học cách dùng, rồi viết lại thành 1 mạch ý tưởng hoàn chỉnh để ra được đoạn văn. Bước cuối em mới dùng AI để xem nó gợi ý cho mình câu cú nào hay hơn, hoặc phức tạp hơn là có khoảng trống lập luận nào khi mình liên kết các ý lại không. Đó là 1 trong những cách em áp dụng và cũng tới được 10 bài rồi để chống lại những gì mình sợ. Em tiện chia sẻ ở đây ạ ^^
I always appreciate the human imagination and journey in your writing - they rely on curiosity and uncertainty that AI can never experience. The world is better because of writers like you reminding us what human thinking is, and by extension what it means to be a human. Thank You!
Em cảm ơn chia sẻ của chị ạ