Discussion about this post

User's avatar
Ngoc's avatar

Cảm ơn chị vì bài viết thật ấm áp và đến đúng lúc em đang tự hỏi, có thật sự ổn không khi mình cứ cố gắng kiếm nhiều tiền hơn để sống mà không cần nấu ăn, hay là thôi cứ sống một cuộc đời với ít nhu cầu và sự lựa chọn hơn, để có thời gian và cảm hứng để tự nấu một bát canh ngon cho chính mình.

Em cũng chợt nhận ra một thời mình đã từng thích việc ăn trưa ở căng tin trường đại học chỉ vì ở đó có món canh suông miễn phí và muốn ăn bao nhiêu cũng được.

Expand full comment
Thao Pham's avatar

Cảm ơn chị cho một bài viết rất đời thường nhưng cũng rất thấm. Em đang ở Đức và ba ngày vừa rồi em chưa có đồng nào trong ví vì chuyện cá nhân, và đang xoay sở làm sao để sống sót với đống bánh mì và pasta cháy cạnh. Bài viết của chị khiến em rất nhờ mùi vị của bát canh rau muống chan với cơm thêm chén cà, cái thuở mà mỗi tháng 8 ra đồng là lúa chín thơm ngắt. Giờ đây mỗi lần em ăn gì đó là chỉ nghĩ ăn sao cho tiết kiệm nhất, chỉ nhớ mỗi chén cơm nhà và mẹ. Thời đi học cấp ba em cũng có món canh suông như vậy, căng tin trường muốn múc bao nhiêu thì múc, và mỗi lần húp là tràn vị ngọt của việc học và lao động, em còn quên mất nhiều ngày thắt lưng buộc bụng. Cảm ơn chị vì bài viết rất hay!

Expand full comment
4 more comments...

No posts