Discussion about this post

User's avatar
Sang's avatar

Cảm ơn chị vì bài viết vô cùng ý nghĩa này. Em đang là học sinh cuối cấp, cũng đang dần có những suy nghĩ đầu tiên về cuộc đời, về bản thân mình. Thật sự từ nhỏ đến giờ em chưa hề biết việc tự nhìn nhận về bản thân mình vì cuộc sống em khá suôn sẻ, cho đến khi thất bại trong kỳ thi quan trọng với mình, em mới bắt đầu đặt câu hỏi cho chính mình. Nhận thức được chính bản thân mình mới là nguyên nhân chính, nhưng để thay đổi được thật sự vô cùng khó. Mặc dù cố gắng, nhưng em vẫn lặp lại những sai lầm cũ. Đọc xong bài viết này, em nhận ra mình cần phải chậm lại để biết trân trọng, quan sát nhiều hơn, để cố gắng thay đổi bản thân mình. Bài này thật sự rất hay. Chúc chị nhiều sức khỏe và niềm vui trong cuộc sống.

Expand full comment
Khánh Hương's avatar

Em rất xúc động khi đọc đến đoạn chị viết "Chút sứt mẻ đó đẹp như chuyện đi du hành, càng đi càng ước gì không thấy điểm đến cuối chân trời.Thành quả thực sự có khi nằm ở những mảnh vụn về bản thân tôi vô tình nhặt được trên đường" vì em cũng đang trải qua một hành trình như vậy. Trải qua những thất bại, em cũng đang bước tiếp trên một hành trình mới, không còn lành lặn như xưa nhưng mỗi ngày cố gắng tìm được bình yên, sự tiến bộ và trân trọng hơn những điều nhỏ bé trong cuộc sống mà trước đây em nghĩ là điều hiển nhiên ạ. Cám ơn chị đã chia sẻ <3

Expand full comment
2 more comments...

No posts