Tản văn
Ở sa mạc, tôi đi về phía con tàu gãy ngang thân. Vỏ sắt nhuộm màu kỳ ảo từ câu chuyện của người sống ngoài vịnh gió. Một đêm tiếng thép cạ vào đá. Âm cứa rách từ biển sâu đâm vào vịnh người. Ông thuyền trưởng ngủ thõng tay trong khoang, vỏ chai vơ vất mùi cồn lăn tròn như định mệnh. Bánh lái đưa tàu vào nhầm bờ bãi. Con tàu nằm nghiêng. Người lũ lượt trào ra bãi đêm bóc từng mảnh vỏ tàu. Tiếng cười rộn ánh đèn thẫm. Thuyền trưởng lê bước lừng khừng rời tàu. Từ vịnh sỏi chạy đến thành phố gần nhất là con đường đi vào đêm. Con thuyền mắc cạn ngủ cạnh bờ hát. Có tiếng bầy hà lâm râm kể chuyện dưới thân tàu. Đớp hơi thở ngoài nắng sa mạc.
Từ ấy ngực tàu là điểm sóng dâng, em biết không, trong mùa biển dạ quang rực rỡ, sóng lộng lẫy trang hoàng đêm khuya. Ướt mềm như mắt người yêu nhau, rơi lại nhớ nhung không tượng hình kỷ niệm. Em có bao giờ nhìn vào mắt người yêu và thấy con tàu phơi thây? Em có bao giờ biết toà thành của tình yêu chầm chậm đổ nát? Em có biết người và tình yêu phù dung như mực đêm loè sáng rồi tắt lịm? Con tàu bí mật mọc rễ ngoài vịnh sỏi lăn. Ta đi qua thời gian, quay lại và ngắm nhìn đứa trẻ nhiều chục năm trước, bàn chân người lỏng trượt về phía khác con đường đời mưa mù. Mờ thành hạt nước.
Chúng ta không thấy được chân dung của chính mình, vì đôi mắt chỉ đuổi theo chiếc lưng quá khứ. Đôi vai còng xuống vì sức nặng loài gió. Con tàu nhìn em, một người lạ (hay con tàu mới là kẻ lạ?), và sự lạnh nhạt của hai sinh vật ánh lên màu thép gỉ đốm nâu. Em bơi về phía xác biển nằm trên lưng tàu, đã đông đặc thành xương chim trắng bồng bột, phủ mảnh da lông bầy di trú không chạy kịp khỏi mùa đông. Boong tàu làm sân tưởng niệm sinh hồn mất mát. Em tự hỏi em hay người yêu có từng để lại vết tích gì trên ấy? Chúng ta có đan dệt sợi sống nào cùng nhau? Nhưng em chỉ thấy xương hàm con cá mập đã trơ từ nhiều mùa nước trước. Con cua khẳng khiu và những chiếc chân yếu ớt níu lấy bờ đá sau ngày bão sượt qua. Không còn thịt da.
Tôi đi từ sa mạc về phía biển. Mắt đã mù vì vạn hạt cát bâu quanh. Môi xơ xước quên tiếng người méo mó. Cổ chân tôi mọc móng guốc của chú lừa vẩn vơ chu du từ ngọn đồi này sang đỉnh núi khác. Mắt chú lừa trong vắt như em ngày tuổi hai mươi cười lóng lánh hơn sắc nắng. Mắt ùa vào mắt, bụi lùa vai. Chú lừa đi không biết bao lâu, quên đếm những mũi đồi lô xô đến đỉnh trời, mũi khô khốc phập phồng mùi cát đỏ. Cổ họng khô ngân từng tiếng líu ríu. Thân tàu ngoài xa gõ lanh canh, đuối dần trên bờ đá. Chúng tôi đã đi lạc bao lâu trong thập niên không ai nhớ đến sự tồn tại của mình, hổn hển gọi kẻ bạn chưa lần vắng bóng trong ký ức?
Bạn có thể đăng ký nhận bài viết mới qua email miễn phí hoặc qua kênh Telegram tôi sử dụng để thông báo có bài viết mới. Nếu bạn thấy email làm phiền, bạn có thể vào phần Setting của Substack > Notifications > Newsletter deliverly > Prefer push. để không cho thư gửi vào hộp thư bạn nữa.
Với bạn đọc đã đăng ký trả phí đọc substack hàng tháng hoặc hàng năm, nếu bạn không muốn tiếp tục đăng ký, mời bạn vào phần Setting > subscriptions > Tìm substack của tôi> và bỏ chọn mục trả phí để chọn về phần subscription miễn phí. Bạn vẫn sẽ đọc được các bài viết của tôi trên trang. Cảm ơn bạn vì sự hỗ trợ quý giá dành cho trang của tôi thời gian qua.