Discussion about this post

User's avatar
Nhi Nhi's avatar

Bài viết này thực sự rất hay và bổ ích. Với một đứa làm cái gì hay ăn cái gì xong sẽ quên mất như con, mỗi khi viết con thường chỉ toàn thích đào vào tâm lý, cảm xúc, nhân cách. Bài này làm phong phú góc nhìn của con và truyền cảm hứng cho con rất nhiều.

Expand full comment
Origami Noh's avatar

Cái khó của cô bé học sinh cũng là cái khó của người viết văn khi "kiểm toán" lại câu chuyện thấy không đủ "drama" (kịch tính?) Có lẽ tác giả nào cũng có một lô một lốc những đề tài xếp xó, không khải triển? Hoặc, có một đề tài tới bất chợt mà mình có thể viết liền tù tì là xong? Trong một thế giới quá nhiều "đại bi kịch" như chúng ta đang song hiện nay, việc cạnh tranh là điều dĩ nhiên. Chúng ta tự so sánh và tự phê bình. Những Câu Hỏi Gợi Ý là cách làm rất tốt. Hoặc, hỏi ChatGPT chăng?

Expand full comment
2 more comments...

No posts